Alan Shearer: Ông Vua bàn thắng của Ngoại hạng Anh

Alan Shearer vẫn ghi tên mình vào lịch sử khi là chân sút vĩ đại nhất lịch sử của giải đấu cho dù chưa từng chơi bóng cho các CLB thuộc top 6 của Ngoại hạng Anh lúc này.

 

Alan Shearer sinh ra và lớn lên tại Gosforth (Newcastle), anh trải qua thời thơ ấu với giấc mơ khoác lên người màu áo sọc Trắng-Đen và ghi thật nhiều bàn thắng cho đội bóng mà anh yêu mến nhất.Người hùng thuở bé của Shearer là Kevin Keegan, người khoác áo Newcastle trong hai mùa giải 82-84.

Thế nhưng, cuộc đời không như mơ khi anh bị chính đội bóng mình yêu mến nhất thải loại khỏi học viện trẻ và phải đến Southampton làm lại từ đầu. Tại đây, anh được huấn luyện để trở thành 1 tiền đạo mũi nhọn. Là nơi sản sinh ra những cái tên xuất chúng. Shearer được đôn lên đột một ngay sau đó và chơi bóng ở đội bóng này 4 năm. Và 1 tháng sau, báo chí đã phải nhắc đến cái tên Alan Shearer khi anh phá kỉ lục cầu thủ trẻ nhất lập hat-trick tại giải bóng đá chuyên nghiệp với 3 lần dã vào khung thành Arsenal ngay lần đầu ra sân trong đội hình chính. Lúc đó chàng tiền đạo này chỉ mới 17 tuổi.

Chính từ đó tên tuổi của Shearer bắt đầu được người ta biết đến nhiều hơn và anh được rất nhiều những đội bóng lớn để ý trong đó có cái tên Man Utd. Ban đầu Shearer được đánh giá cao ở khía cạnh sáng tạo và từng có khởi điểm ở vị trí tiền vệ. Trong màu áo The Saints cũng thế, anh chơi cùng hai cầu thủ trẻ khác Matt Le Tisser và Rod Wallace với vai trò hỗ trợ. Phải đến mùa giải 91-92, Shearer mới thực sự bùng nổ với 21 lần lập công. Một thành viên của BHL ở đội U21 Anh đã thuyết phục anh về với Blackburn Rovers, đội bóng mới lên hạng nhưng đầy tham vọng với túi tiền của chủ tịch Jack Walker. Blackburn trả cho The Saints đến 3.6 triệu bảng, kỉ lục với cầu thủ Anh và còn đi kèm theo tiền đạo David Speedie, người hùng trong chiến dịch thăng hạng của họ.

Tại đây, anh đã ghi 31 bàn trong 40 trận ở mùa giải 1993-1994 và giúp công lớn đưa câu lạc bộ kết thúc mùa giải ở vị trí thứ hai, sau Man Utd. Anh cũng được danh dự được bình chọn là cầu thủ của năm. Nhưng thành công lớn nhất chỉ đến với Shearer ở mùa bóng 1994-1995. Năm đó Shearer đã ghi được tổng cộng 34 bàn thắng trên tất cả các mặt trận. Đồng thời đưa Blackburn Rovers trở thành tân vương của giải Ngoại hạng Anh sau nhiều năm chờ đợi.

Hình ảnh Alan Shearer – chủ nhân của 33 bàn thắng ăn mừng với chiếc vương miện Premier League trên đầu, cho thấy 9 tháng cày ải trên các mặt sân cỏ nước Anh của tiền đạo Blackburn Rovers đã thu được trái ngọt. Đối với các cổ động viên của Rovers thì đó sẽ là một khoảnh khắc không bao giờ quên, vì nó sẽ không bao giờ có thể tái hiện một lần nữa.

Shearer mang đôi chân và cái đầu của một tiền đạo hoàn hảo nhất. Mỗi khi Shearer cất cánh bay lên không trung là một lần anh gọi giông bão đến với khung thành của đối phương. Với khả năng chọn vị trí thông minh cùng những cú bật cao chạm trời và khả năng tì đè nặng như núi, Shearer luôn chiếm được khoảng không rộng lớn trước khi tung ra một pha gõ đầu căng và hiểm không kém gì những cú sút của anh. Mỗi lần Shearer tung chân sút bóng là một lần đối thủ của bạn phải thót tim. Với lực sút cực mạnh, những cú nả pháo của Shearer luôn khiến trái bóng bay không khác gì một viên đạn và luôn tìm đến những nơi hiểm hóc nhất của khung thành đối phương.

Alan Shearer đơn giản là một cầu thủ đúng chất Anh quốc, không màu mè như những người Nam Mỹ, không vạm vỡ như những anh chàng da màu. Anh đơn giản chỉ là sự đơn giản, xuất sắc bằng cái cách tận tụy chơi bóng trên sân.

Mùa bóng sau Blackburn có sự thay đổi trên băng ghế chỉ đạo, kèm theo đó là sự sa sút trên sân cỏ. Họ bị loại ngay vòng bảng Champions League và chỉ về đích thứ bảy ở Premier League. Sau khi trở về từ Euro 1996, đích thân Shearer đề đạt nguyện vọng được ra đi và được Blackburn chấp thuận nếu như có đội nào trả mức phí 15 triệu bảng, số tiền kỉ lục chưa từng có ở thời điểm bấy giờ.

“Lá rụng về cội” không phải là điều hiếm thấy trong bóng đá, nhưng trong khi những cầu thủ như Roy Keane chỉ quay về với đội bóng mơ ước thời tuổi thơ khi đã sức cùng lực kiệt thì Shearer luôn muốn cống hiến những gì tốt đẹp nhất của anh cho Newcastle, một tấm chân tình vô giá.

“Có nhiều cầu thủ tôi muốn đưa về Manchester United mà không được, ví dụ như Alan Shearer, người đã trở thành một cái gai đối với chúng tôi khi khoác áo Newcastle, hay Batistuta, tiền đạo dành phần lớn sự nghiệp chơi tại Italy, hoặc Samir Nasri, cầu thủ đến Man City vào năm 2011.” – Sir Alex Ferguson viết trong quyển tự truyện Leading.

Mặc dù chỉ có 3 lần về nhì cùng Newcastle Utd tại giải NHA (1996-97) và FA Cup (1998, 1999) nhưng dấu ấn đậm nét của tiền đạo này trong giai đoạn khoác áo “Chích chòe” là không thể phủ nhận.. Tuy nhiên xét về phương diện cá nhân thì Shearer vẫn để lại rất nhiều những dấu ấn.

Anh đã ghi được tổng cộng 148 bàn thắng sau 303 lần ra sân. Đây thực sự là con số rất ấn tượng, đồng thời cũng là câu lạc bộ mà Shearer ghi được nhiều bàn thắng nhất. Thành công lớn nhất của anh khi chơi cho Newcastle có lẽ là ở mùa bóng 1996-1997. Năm ấy anh ghi 25 bàn trong 31 trận tại PL, anh cũng có được danh hiệu PFA Player of the Year. Bên cạnh đó Alan Shearer cũng đã 2 lần giúp “Chích choè” vào đến trận chung kết FA Cup vào các năm 1997 – 1998 và 1998 – 1999. Tiếc rằng cả hai lần đó Newcastle đều thất bại.

Chức vô địch Premier League với Blackhum và hai trận chung kết Cúp FA có vẻ là quá ít với một tài năng lớn như vậy. Nhưng khi hỏi chuyện Shearer, có thể tin rằng anh đã rất thực tế và thành thật khi nói rằng mình không có gì phải hối tiếc. Tại sao lại phải hối tiếc chứ, khi bạn đã là một trong những tiền đạo vĩ đại nhất nước Anh. Những CĐV Newcasle không khỏi ngậm ngùi nếu như trận đấu với Sunderland là chương cuối của câu chuyện vĩ đại về Shearer, nhưng như anh đã nói , ghi bàn đánh bại kình địch láng giềng trong trận đấu cuối cùng của sự nghiệp cũng đã là một kết thúc tuyệt đẹp rồi.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục