Fernando Morientes và số phận của một “bóng ma”

“Máu của tôi màu đỏ nhưng trái tim thì màu trắng”, Morientes chia sẻ tại một sự kiện ở Athens trước thềm trận chung kết Champions League 2018 giữa Real Madrid và Liverpool, hai đội bóng mà cựu danh thủ người Tây Ban Nha từng có duyên khoác áo. Trong những năm tháng thăng hoa rực rỡ nhất của cuộc đời mình, Fernando Morientes có lẽ đã cùng lúc sắm vai cả thiên thần lẫn ác quỷ tại sân Bernabeu…

Nếu như một con thú dữ bị bỏ đói lâu ngày trong khi những con xung quanh vẫn được ăn đầy đủ thì bạn chẳng thể nào trách một ngày nó quay ra cắn chủ, kể cả là trước đây người ấy từng cưng chiều và chăm sóc nó hết mực. Không ai khác, Morientes chính là minh chứng điển hình nhất cho trường hợp này.

Chân sút gốc Caceres được ban lãnh đạo Madrid mang về Bernabeu từ Zaragoza vào mùa Hè năm 1997 với mức giá 6,6 triệu euro. Ban đầu, Morientes cũng chỉ được xem là phương án dự phòng cho bộ đôi sát thủ gốc Nam Tư, Predrag Mijatovic và Davor Suker, nhưng sau đó anh dần dần khẳng định được những phẩm chất tinh túy nhất của mình, chính là các bàn thắng. Cùng với Raul tạo nên một cặp song sát mang tính biểu tượng của đội bóng Hoàng gia, Morientes đã góp công rất lớn để mang về cho Real ba chức vô địch Champions League cùng hai danh hiệu La Liga. Từ một chàng trai vô danh, Morientes trở thành báu vật mới ở Madrid.

Mặc dù vậy, dưới sự tồn tại của chủ nghĩa phô trương mà “ông trùm” Florentino Perez định hướng cho Los Blancos trong những năm đầu thiên niên kỷ mới, tiền đạo người Tây Ban Nha bỗng dưng từ người hùng lại biến thành một cái gai thừa thãi. Theo đó, chính sách Galaticos đã mang về sân Bernabeu chữ ký của “người ngoài hành tinh” Ronaldo bằng một số tiền nhiều gấp 8 lần chi phí từng bỏ ra để chiêu mộ Morientes trước đây. Đương nhiên, chỗ của Raul là bất khả xâm phạm, còn những thương vụ rung chuyển thế giới như của Figo hay Zidane được thực hiện không phải để làm cảnh. Và thực tế, ngoài tiền đạo ra, Morientes cũng khó lòng có thể chơi tốt ở vị trí nào khác.

Bằng thái độ tận tụy và trung thành với Los Blancos, cựu ngôi sao Zaragoza vẫn nỗ lực cống hiến hết mình mỗi khi được trao cơ hội nhưng đổi lại, tất cả chỉ là quãng thời gian một năm bị đày ải vô cùng phí hoài bên ngoài đường pitch. Trong mắt Perez, tất nhiên Morientes vẫn rất hay, nhưng rõ ràng anh chẳng phải kẻ hay nhất. Để rồi, những thông tin đồn đoán về tương lai của chân sút người Tây Ban Nha nhanh chóng xuất hiện trên khắp các mặt báo. Ngay cả Barca cũng muốn sở hữu anh, một sát thủ đang trong những ngày tháng đẹp nhất sự nghiệp.

Thế nhưng chẳng đời nào Real lại chấp nhận bán đi một thiện xạ cho đại kình địch của mình. Có những thời điểm, người ta tin rằng Morientes sẽ đến Đức để khoác áo Schalke 04. Tuy nhiên, sự đổ vỡ khi thương thảo hợp đồng cuối cùng lại đưa Moro đến với miền Nam nước Pháp, nơi anh đã viết nên một câu chuyện kỳ lạ nhất trong cuộc đời đầy ám ảnh của mình. Không còn khoác trên vai chiếc áo trắng Hoàng gia, Morientes của hai màu trắng đỏ tại AS Monaco chẳng khác nào một con thú dữ bị giam hãm sau nhiều ngày. Chính tại đấu trường Champions League danh giá, tiền đạo người Tây Ban Nha đã tung ra những nhát dao kết liễu đội bóng cũ. Trong cả hai lượt trận vòng tứ kết, Morientes đều ghi bàn, vào lưới chính… Iker Casillas, điều mà chẳng Madridista nào dám nghĩ đến. Tất cả đều là những tình huống đánh đầu cực kỳ hiểm hóc, một đặc sản trong phong cách chơi bóng mạnh mẽ và quyết đoán của Morientes.

Trận lượt đi, anh hôn gió rồi chỉ thẳng tay lên trời ăn mừng bàn thắng một cách lạnh lùng, vớt vát lại chút hy vọng cho đội nhà khi để thua 2-4 tại Bernabeu. Nhưng tới trận lượt về trên đất Pháp, sau khi lập công đưa Monaco vươn lên dẫn trước 2-1 (thắng chung cuộc 3-1 và đi tiếp), Morientes đã phơi bày niềm vui trọn vẹn theo cách điên cuồng nhất. Trong khoảnh khắc đầy ám ảnh ấy, bỏ qua cả những nụ cười đẹp như tranh vẽ quen thuộc, bên cạnh nỗi uất ức từng phải kìm nén suốt bấy lâu, có lẽ cựu ngôi sao Zaragoza cũng tin rằng, mình đang làm tất cả chỉ để được quay trở về với mái nhà xưa Real Madrid.

Dẫu vậy, điều trớ trêu là ngay cả khi đã chứng tỏ tình yêu tuyệt đối với Los Blancos thì người ta vẫn chỉ coi Morientes giống như một bóng ma tại sân Bernabeu. Với tư cách Á quân và Vua phá lưới Champions League, cầu thủ sinh năm 1976 trở lại Real ngay mùa Hè 2004, sau một kỳ EURO thất vọng cùng ĐT Tây Ban Nha, nơi mà người ta lần cuối cùng được chứng kiến Raul đánh gót tinh tế cho anh ghi bàn vào lưới Hy Lạp nhưng La Roja thì vẫn phải ngậm ngùi về nước ngay sau vòng bảng. Để rồi, sự xuất hiện của Michael Owen trong kỳ chuyển nhượng hè đã trở thành dấu chấm hết cho những cơ hội để Morientes được hồi sinh cùng Los Blancos.

Trước đó, David Beckham cũng gia nhập Los Blancos và “dát vàng” thêm cho Dải ngân hà của đội bóng thành Madrid. Chẳng còn cách nào khác, Morientes đành phải chấp nhận sống những ngày tháng cuối cùng bị đày đọa trong bóng tối. Tháng Một năm 2005, chân sút người Tây Ban Nha tự lựa chọn cách giải thoát cho mình bằng quyết định đến với Liverpool.

Cần phải nói thêm rằng, những người Madrid chưa bao giờ thực sự xem Morientes là một phần của đế chế Real vĩ đại. Justin Sherman, một tay viết và cũng là một CĐV trung thành của đội bóng Hoàng gia từng chia sẻ rằng: “Một bộ phận không nhỏ người hâm mộ Real Madrid từng gọi Morientes bằng biệt danh Moro bởi ý nghĩa của nó ám chỉ người đến từ một quốc gia Hồi giáo, hoặc đơn giản hơn… là kẻ ngoại đạo”. Trong mắt nhiều người, có lẽ Moro mãi mãi chỉ là kẻ ngoài cuộc, một bóng ma lởn vởn quanh quẩn vầng hào quang chói lọi ở thánh đường Bernabeu.

“Ghi bàn vào lưới Real Madrid là một khoảnh khắc vô cùng đặc biệt. Tôi chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ phải làm như vậy, phải chống lại đội bóng của mình, bạn bè của mình. Thật khó để miêu tả chính xác cảm xúc của tôi trong trận đấu ngày hôm ấy. Ghi bàn cho Monaco ngay tại Bernabeu, một việc không dễ dàng gì nhưng khi bạn là cầu thủ chuyên nghiệp, bạn buộc phải chấp nhận điều đó cho dù đối thủ là ai đi chăng nữa”, Morientes nhớ lại.

Sự thật là Moro chưa bao giờ hết yêu màu áo trắng. Ngày chia tay Madrid để chuyển Liverpool, chân sút người Tây Ban Nha vẫn nghẹn ngào chia sẻ những cảm xúc từ tận đáy lòng mình: “Real là đội bóng luôn nằm trong trái tim tôi, điều đó là chắc chắn rồi. Tôi phải rời khỏi ngôi nhà của mình và sẽ trở lại vào một ngày nào đó, chắc chắn là như vậy”.

Phong cách bóng đá thiên về sức mạnh thể chất của Premier League đã nhanh chóng nhấn chìm những kỳ vọng dành cho Morientes. Khoảng thời gian sau đó, cựu sát thủ lừng lẫy một thời của Los Blancos lần lượt trôi dạt qua Valencia rồi Marseille nhưng chẳng bao giờ có thể tái hiện được hình ảnh đỉnh cao ngày nào. Thứ bóng đá hảo hạng nhất mà Morientes từng trình diễn dường như đã bị bỏ lại ở sân Bernabeu.

Nói về sự nghiệp quốc tế, Moro cũng không có duyên với ĐT Tây Ban Nha. Thời kỳ mà anh chơi tốt nhất, La Roja gắn với danh hiệu “vua vòng bảng”. Ở hai kỳ World Cup 1998 và 2002, Morientes ghi được tổng cộng 5 bàn thắng nhưng đội bóng xứ sở Bò tót không thể nào tiến xa. Cho đến bây giờ, hình ảnh Morientes ăn mừng bàn thắng hụt vào lưới Hàn Quốc trong hiệp phụ trận tứ kết World Cup 2002 vẫn còn ám ảnh rất nhiều người. Một nụ cười sáng bừng lên rồi chợt tắt lịm đi giữa cái phất cờ của trọng tài biên. VCK EURO 2000, cựu tiền đạo Real bị bỏ quên một cách khó hiểu. Bốn năm sau đó, người ta được chứng kiến anh cùng Raul phối hợp lần cuối cùng với nhau nhưng Tây Ban Nha vẫn phải sớm chia tay EURO 2004 từ vòng bảng.

Khoảng thời gian sau này, La Roja dần chuyển mình bước vào giai đoạn hoàng kim bằng các chức vô địch EURO (2008, 2012), World Cup (2010) nhưng cái tên Morientes thì hoàn toàn lùi vào dĩ vãng. Định mệnh đã lựa chọn những David Villa, Fernando Torres bước lên đỉnh vinh quang chứ không phải anh hay là “Chúa nhẫn” Raul, một sự nghiệt ngã của số phận.

Về phần bản thân, bất chấp cả sự hắt hủi đến mức tàn nhẫn từ phía ban lãnh đạo Real Madrid thì cựu danh thủ người Tây Ban Nha vẫn luôn một lòng với CLB chủ sân Bernabeu. “Nó không phải là trả thù. Là một cầu thủ chuyên nghiệp, bạn phải hiểu rằng mình có thể bị bán hay đem cho mượn, đó là điều hoàn toàn bình thường. Bóng đá là như vậy, kể cả khi bạn ghi được nhiều bàn thắng, bạn vẫn có thể bị bán đi bất cứ lúc nào”.

Trong thâm tâm, Morientes vẫn luôn thầm ước rằng mình chưa bao giờ phải rời Real để rồi phải cắn răng ghi bàn vào lưới đội bóng mà mình yêu quý nhất. Trớ trêu thay, công việc ấy lại là bản năng của anh, một tiền đạo, một cây săn bàn thực thụ. Sau tất cả thì chủ nghĩa Galaticos hay nói đúng hơn là chính Florentino Perez đã phản bội thứ tình yêu thuần khiết nhất của Moro và biến anh trở thành một con thú bị tổn thương nặng nề, một kẻ mang trong mình số phận của một bóng ma tại thánh đường Bernabeu hào nhoáng.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục