Hoàng đế Adriano: Ngày hôm qua chẳng thể lấy lại

Nói đến Brazil là người ta nghĩ đến lối đá tấn công hoa mỹ và rực lửa. Người Brazil cũng luôn tự hào về điều đó, nhưng đó có lẽ đã là câu chuyện từ cả chục năm về trước. Hàng công của Brazil trong những năm trở lại đây thực sự thiếu và yếu, đặc biệt là ở vị trí trung phong. Kể từ khi “Người ngoài hành tinh” Ronaldo giải nghệ, người Brazil đã bắt đầu rơi vào cơn khủng hoảng số 9 thực sự. Người – có lẽ – tiệm cận được gần đến trình độ của Ronaldo nhất thì chỉ để lại cho người hâm mộ những sự tiếc nuối. Adriano Leite Ribeiro.

Thăng bằng 98. Tăng tốc 90. Lực sút… 99. Nếu bạn là tín đồ của các tựa game bóng đá thì hẳn sẽ không quên được bộ chỉ số này của Adriano trong bản PES 6 huyền thoại. Trong game, Adriano thực sự đáng giá. Có thể tựa game đó đã hơi phóng đại về Adriano nhưng nó cũng thể hiện được phần nào sự đáng sợ của “Hoàng đế” những năm tháng ấy.

Trưởng thành từ đội trẻ của Flamengo và là thành viên của Brazil vô địch giải U17 Thế giới năm 1999. Adriano bắt đầu cuộc hành trình ở châu Âu từ rất sớm (khi chưa tròn 20 tuổi) với bản hợp đồng cùng Inter Milan vào mùa hè 2001. Nhưng mọi chuyện không hề dễ dàng với Adriano khi anh không thể cạnh tranh được với Recoba hay Vieri cho một vị trí thường xuyên trên hàng công. Nửa đầu mùa giải 2001/2002, Adriano chủ yếu tập hít thở bầu không khí Serie A trên ghế dự bị trước khi bị đẩy sang Fiorentina theo diên cho mượn. Mùa ấy Fiorentina xuống hạng nhưng Adriano đã để lại những dấu ấn đầu tiên của mình trên đất Ý. Chỉ thi đấu nửa mùa cho Viola nhưng vẫn là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho “con tàu đắm” thành Florence. Không những thế anh đã ghi bàn vào lưới cả Roma, Milan lẫn Juventus.

Parma nhanh chóng nhận ra tiềm năng của Adriano và mua một nửa quyền sở hữu từ Inter Milan (hình thức đồng sở hữu cực kỳ phổ biến tại Serie A những năm qua – PV) vào mùa hè 2002. Ngay mùa giải đầu tiên ở Parma, Adriano cùng với Adrian Mutu tạo thành cặp tiền đạo lợi hại nhất Serie A (bản thân chân sút sinh năm 1982 này đã ghi được tổng cộng 17 bàn trên mọi đấu trường trong đó có 15 bàn ở Serie A). Và rồi thành tích ấn tượng 8 bàn sau 9 trận đầu tiên ở mùa giải 2003/2004 đã chính thức khiến Inter phải đưa ra quyết định của mình: nhanh chóng mua lại Adriano và trao cho anh chiếc áo số 10. Nerazzurri cũng đã không phải thất vọng. Adriano bùng nổ dữ dội, luôn là đầu tàu của Nửa xanh đen thành Milano và dù trong những năm ấy, Inter chẳng thể chen chân vào cuộc chiến dành Scudetto thì Adriano vẫn được thừa nhận như 1 trong những tiền đạo đáng sợ nhất của giải đấu.

Adriano hội tụ đủ mọi yếu tố cần thiết của một tiền đạo (thể hình, sức mạnh, tốc độ, kĩ thuật). Adriano có thể làm nhiều cách (đánh đầu, sút phạt, sút xa) để khiến thủ môn đối phương phải vào lưới nhặt bóng. Có thể dễ dàng xem các bàn thắng của Adriano ở Serie A trên Youtube trên nền ca khúc “Love on the Rocks with no Ice” đầy cuồng nhiệt, ma mị và ám ảnh, đúng với phẩm chất và hình ảnh giống như Adriano ở giai đoạn đó. Người ta gọi anh là “Hoàng đế” nhưng dường như anh giống một tay khủng bố hơn. Thân hình to cao, khuôn mặt dữ tợn và có lẽ không một hậu vệ nào ngày ấy muốn phải đối mặt với anh. Nếu như có một cơn ác mộng thì đó là khi bạn mơ thấy mình đứng trong khung gỗ và bỗng đâu xuất hiện anh chàng Adriano vung chân trái lên và chuẩn bị thực hiện một cú sút…

Ở cấp độ đội tuyển quốc gia, thành công cũng đến rất sớm với Adriano. Neymar hiện là người dẫn dắt hàng công của Brazil. Tất cả nhìn ngôi sao của Barca với ánh mắt ngưỡng mộ, chưa tròn 24 tuổi nhưng đã là trụ cột, thủ quân của Selecao cùng thành tích ghi bàn đáng nể. Nhưng ở cùng độ tuổi, những gì Adriano làm được cũng không hề thua kém. Giải đấu chính thức đầu tiên của Adriano là Confederations Cup 2003 – giải đấu thất vọng của Brazil khi họ bị loại từ vòng bảng và chỉ ghi được 3 bàn nhưng Adriano đóng góp 2 trong số đó. Nhưng các giải đấu sau đó là lúc Adriano khẳng định mình xứng đáng với chức danh tiền đạo số 1 Brazil. Hai giải đấu Copa America 2004 và Confederations Cup 2005, Adriano đều là vua phá lưới đồng thời là cầu thủ xuất sắc nhất. Một điều mà có lẽ chưa ai làm được. Người Brazil lúc ấy có lẽ đã có thể thở phào và yên tâm về vị trí tiền đạo thời “hậu Ronaldo”.

Thời đại nào cũng thế, việc một đấng nam nhi vì đam mê tửu sắc, thậm chí vì nó mà mất cả sự nghiệp lẫy lừng không còn là chuyện lạ. Và thật buồn khi giờ ta phải ở đây tiếc nuối cho Adriano cũng vì lí do ấy. Ngoài đặc trưng chơi bóng như những nghệ sỹ, thì các cầu thủ Brazil còn có một truyền thống không mấy tốt đẹp khác. Đó là sự nghiệp không thể duy trì được lâu dài bởi rượu mạnh và thói trăng hoa. Ronaldo hay Ronaldinho cũng từng trải qua điều ấy. Nhưng nói về chuyện này thì dường như Adriano còn ở một “đẳng câp” khác. Khi bắt đầu có được những thành công trong sự nghiệp là lúc những thói hư tật xấu và bệnh ngôi sao của Adriano xuất hiện. Và mọi chuyện tệ hơn nữa khi Adriano phải đón nhận sự ra đi đột ngột của bố mình. Như Adriano từng nói: “Bố luôn là người giúp đỡ và động viên tôi. Ông luôn thích xem tôi chơi bóng. Không còn ông, tôi chỉ còn biết quên những rắc rối bằng rượu và rất nhiều rượu. Rồi cuối cùng tôi đã không thể thoát ra khỏi nó”.

Bỏ tập, vô kỉ luật, rượu và những cuộc trụy lạc thâu đêm suốt sáng tất cả đã hủy hoại sự nghiệp đầy hứa hẹn của Adriano. Gây dựng thành công thì rất lâu nhưng để hủy hoại tất cả thì không cần nhiều thời gian như vậy. Adriano bắt đầu tăng cân, xuống phong độ và những xích mích với đội bóng. Rồi cũng đến lúc anh không thể ở lại Inter Milan được nữa. Quyết định về Brazil thi đấu được đưa ra có lẽ cũng là để cho việc chơi bời được dễ dàng hơn. Adriano ngày càng lún sâu vào khủng hoảng nghiện ngập, bắn người và dính líu đến tội phạm. Cuộc sống của Adriano dần gắn với những thứ đó thay vì việc ghi bàn trên sân cỏ. Anh đã từng thử trở về châu Âu khoác áo AS Roma cũng ở Serie A nhưng lúc này anh chỉ còn sức cùng… 18 cô gái chứ không còn sức để chơi bóng nữa rồi.

Sự nghiệp của Adriano và thậm chí là thành tích của đội tuyển Brazil có lẽ đã khác đi nếu như Adriano không chọn nhầm đi vào con đường ấy. Để giờ đây thay vì có thể nghĩ về anh như một sát thủ huyền thoại với những cú nã đại bác đã thành thương hiệu thì người ta lại phải nhớ về anh với những sự tiếc nuối đến tột cùng về một thiên tài sa ngã. Những ngày tháng tuổi trẻ mạnh mẽ và đẹp đẽ nhất đã đi qua. Cuộc đời không thể có chữ “giá như” và ngày hôm qua cũng chẳng thể lấy lại. Nhìn lại cuộc đời và sự nghiệp của Adriano, không biết có nhiều người chợt nghĩ đến tuổi trẻ của mình…

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục