Hristo Stoichkov: Gã giang hồ của Barcelona

Nếu như Bulgaria được mệnh danh là xứ sở hoa hồng thì đứa con thiên tài Hristo Stoichkov xứng đáng là một cái gai hoa hồng lừng danh nhất.

Hristo Stoichkov, vẫn được gọi là “Itso”, sinh ngày 8-2-1966 ở Plovdiv, Bulgaria. Ban đầu, ông chỉ được tập luyện ở đội bóng địa phương Maritsa mà nhiệm vụ chính là nhặt bóng nhưng chú nhóc 10 tuổi đã  dần thể hiện được sự tiến bộ vượt bậc và được đá chính.

>>> Kèo nhà cái chuẩn nhất cho world cup 2022

Đến năm 1984, Hristo rời Maritsa để chơi cho đội bóng Hebar của Harmali, chỉ một năm chơi cho Hebar anh đã nổi bật như một thiên tài và được nhìn nhận là ngôi sao tương lai của bóng đá Bulgaria. Không lâu sau,năm 1985, Manol Manalov- một chuyên gia săn tìm tài năng trẻ của CSKA Sofia đã nhận thấy ở Hristo những phẩm chất đặc biệt và đã đưa anh về đội bóng Ở đây, Hristo đã được gặp HLV Dimitar Penev và chính nhờ sự giúp đỡ của Penev mà tài năng của Hristo đã được đưa lên một tầm cao mới.

Stoichkov rất nhanh chóng trở thành ngôi sao lớn nhất của đội bóng, ngay ở mùa bóng đầu tiên ông đã mang lại cho CSKA cú đúp ở giải vô địch quốc gia và cúp quốc gia Bulgaria. Sang mùa giải đó, chân sút cực phách này ghi được 23 bàn thắng, giành danh hiệu Vua phá lưới và chiếm luôn 2 danh hiệu cá nhân dành cho cầu thủ xuất sắc nhất Bulgaria. Chính màn trình diễn xuất sắc này đã giúp ông lọt vào mắt xanh của Johan Cruyff, người đang được coi là HLV số một bóng đá thế giới khi đó.

Stoichkov gia nhập Barca, trở thành viên gạch quan trọng nhất trong kế hoạch tạo dựng Dream Team của Johan Cruyff với anh một bản hợp đồng kỷ lục của CLB khi đó là 4,5 triệu bảng.

>>> Soi kèo world cup 2022 mới nhất, chất lượng nhất

Trước khi nói về tài năng của chân sút cự phách này, người ta ấn tượng hơn về tính cách cũng như biệt danh đầy băng đẳng của huyền thoại người Bulgaria.  Biệt danh của ông thời đỉnh cao phong độ là “Dao găm”. Mấy năm khoác áo Barca, CĐV ở Tây Ban Nha còn gọi ông là “El Pistolero” (Tay súng). Nói chung, biệt danh nào cũng sặc mùi băng đảng, như chuẩn bị đánh nhau tới nơi.

Stoichkov thích đá người chả kém gì đá bóng. Trước khi gia nhập Barca, tiền đạo số một của CSKA Sofia từng nhận án cấm thi đấu đến 14 tháng vì vụ ẩu đả trong trận derby với đội bóng cùng thành phố. Đến Tây Ban Nha, ông cũng ngay lập tức “động thủ” khi đạp lên chân trọng tài trong trận El Clasico và lĩnh án treo giò hai tháng.

Dù có cá tính của một gã giang hồ thứ thiệt nhưng tiền đạo với cái chân trái dũng mãnh này thực sự là một thiên tài hiếm có. Năm 1990, ông đã vô địch Bulgaria lần thứ ba. 38 bàn chỉ sau 30 trận đấu mùa giải năm ấy giúp Stoichkov giành Chiếc Giày Vàng châu Âu.  Mùa giải đầu tiên ở Barca, Stoichkov chơi chưa bốc lắm, nhưng vẫn giành được chức vô địch La Liga.

Stoichkov chơi trong vai trò một tiền đạo biên hay một cầu thủ chạy cánh. Anh nổi tiếng với khả năng tăng tốc đột ngột, rê bóng tốc độ và những cú dứt điểm bất ngờ.

Ông có kỹ năng dứt điểm rất đa dạng, với mọi phần của bàn chân, từ má ngoài, lòng trong cho đến chích mũi giầy và có cơ man những pha bấm bóng qua đầu thủ môn. Và khi đã dứt điểm, ông luôn chọn phương án tốt nhất.

Từ năm 1990 đến 1994, Hristo liên tục ghi bàn cho Barca, trong thời gian đó anh là đầu tàu của một Barca ” khủng khiếp” đã thống trị Primera Liga suốt 4 năm( 91-94) mà đỉnh cao là năm 1992, khi Barca đánh bại Sampdoria ở trận chung kết Champion’s League. Stoichkov đã trở thành anh hùng trong con mắt của các cổ động viên của đội bóng, kết hợp với Romario ở tuyến trên, khi đó hàng công của Barca là không thể ngăn chặn và là nỗi kinh hoàng với bất kỳ hàng thủ nào. Đó là giai đoạn đội chủ sân Camp Nou sở hữu các quái kiệt hàng đầu bóng đá thế giới và được tất cả ngưỡng mộ đặt cho biệt danh Dream Team.

Thế nhưng, các ngôi sao trong đội đều coi Stoichkov là anh cả không chỉ bởi tài năng mà còn vì kiêng nể khí chất khác người của tiền đạo này. Ở ngoài đời, ông hay xuất hiện với chiếc áo phanh ngực, lộ một bộ ngực đầy lông, trên cổ đeo cái dây chuyền vàng nặng chịch, nhìn ông không thua gì những trùm mafia trong các bộ phim đương thời của Hollywood. Stoichkov ăn mặc như Bố già, còn nói chuyện thì ông cứ như… bố đời thiên hạ.

“Trên đời này có hai Chúa. Một đang chơi cho Barca, người còn lại ở trên thiên đàng”, Stoichkov đã mạnh mồm như vậy khi giành Quả Bóng Vàng.

Năm 1994 chính là đỉnh cao trong sự nghiệp của Stoichkov bất chấp việc để thua Milan trong trận chung kết Champions League. Hành trình vào đến bán kết World Cup năm ấy của Bulgaria thực sự là một điều kỳ diệu, và Stoichkov là người thắp sáng điều kỳ diệu ấy. Dù để thua Nigeria ở trận mở màn, Người ta tin họ sẽ sớm xách vali về nước vì còn phải gặp Argentina ở cuối vòng bảng. Nhưng thực tế, Bulgaria thắng cả hai trận còn lại. Stoichkov ghi hai bàn vào lưới Hy Lạp, và một bàn vào lưới Argentina. Rồi ông tiếp tục ghi bàn vào lưới Mexico ở vòng 1/8 trước khi làm tung lưới Đức ở tứ kết. Hai đội đã vào đến chung kết World Cup 1990 để trở thành bại tướng của Bulgaria trong vòng hơn chục ngày. Đấy là một thành tựu phi thường, với một quốc gia chưa thắng nổi một trận World Cup nào tính đến trước giải đấu ở Mỹ. Dù chỉ dừng chân ở bán kết, ông có được danh hiệuVua phá lưới, được chọn vào đội hình tiêu biểu của giải đấu. Chính nhờ màn trình diễn phi phàm đó, Stoichkov đã giành Quả Bóng Vàng.

Stoichkov rời Barca năm 1995 để tìm kiếm thử thách tại Serie A trong màu áo Parma. Thế nhưng, cá tính quá lớn của ông đã xung đột với ngôi sao lớn nhất tại đó, Gianfranco Zola. Không muốn tiếp tục rơi vào cảnh “gà nhà đá nhau”, Stoichkov nối lại tình cũ với Barca và trở lại đó chơi bóng trong 2 năm.

Ngay mùa bóng đầu tiên chơi trở lại cho Barcelona, Stoichkov cùng họ giành được rất nhiều danh hiệu: Siêu Cúp TBN, Cúp Nhà vua và Cúp C2 châu Âu. Nhưng rồi Robson ra đi cuối mùa bóng và thay thế ông từ mùa bóng 1997-98 là Luis Van Gaal. Stoichkov bị chiến thuật gia người Hà Lan này gạt ra rìa để nhường chỗ cho các ngôi sao đang lên, trong đó có hiện tượng Ronaldo, và chỉ được sử dụng như một cầu thủ dự bị hạng sang.

Sự nghiệp sau khi rời Barca và trở thành HLV của Stoichkov bị chê bai thảm hại, nhưng đối với những Culé, ông là một tượng đài thực sự. Dù không phải là một người Catalan nhưng Stoichkov luôn đứng lên bảo vệ đội chủ sân Camp Nou và sẵn sàng làm đủ trò để bêu xấu đại kình địch Real Madrid.

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục