Joaquin: Nụ cười người Andalusia

Iker Casillas, Carles Puyol, Andrés Iniesta, David Villa, Xavi, Fernando Torres, Cesc Fàbregas, Xabi Alonso, Sergio Ramos, David Silva. Tất cả đều có mặt trên bục vinh quang tại Vienna khi Tây Ban Nha trở thành nhà vua của bóng đá châu Âu. 2 năm sau, tất cả bọn họ lại nâng cúp khi Tây Ban Nha vô địch World Cup.

Nhưng có ai đó đã biến mất. Cầu thủ có lẽ là gây phấn khích nhất của Tây Ban Nha ở những giải đấu trước đó đã không nhận được tấm huy chương nào cho những sự phục vụ của mình. Anh ngồi ở nhà và theo dõi mọi thứ qua TV.

“Tôi ở trong đội hình đá vòng loại Euro 2008 suốt 2 năm và đá gần như mọi trận đấu. Nhưng cuối cùng tôi lại không được tham dự giải đấu. Tôi nghĩ mình xứng đáng đi và trên tất cả, tôi cảm thấy tiếc cho chính mình”, Joaquin sau này thừa nhận. Đây có lẽ là những chia sẻ khá tẻ nhạt của một Joaquin đã trưởng thành hơn so với những bình luận thẳng thắn khiến mối quan hệ của anh với HLV Luis Aragonés đổ vỡ.

“Thời điểm hiện tại, đội tuyển quốc gia đúng là thảm họa. Mọi thứ hỗn loạn và Luis không biết làm thế nào để xoay sở trong những thời điểm khó khăn này”, Joaquin nói sau khi Tây Ban Nha để thua Bắc Ireland với tỷ số 2-3 vào tháng 9 năm 2006. Sau đó, Joaquin cũng chỉ thi đấu thêm một vài trận cho đội tuyển bởi những bình luận ấy chính là đánh dấu điểm khởi đầu cho sự kết thúc.

Joaquin, một người có cá tính bộc trực và khiếu hài hước, dí dỏm đặc trưng của xứ Andalusia, lần đầu khoác áo đội tuyển Tây Ban Nha vào tháng 2 năm 2002 khi mới 20 tuổi. Trong lần đầu tiên được gọi lên đội tuyển, anh bày tỏ: “Khi được triệu tập lên đội tuyển Tây Ban Nha, tôi đã dừng ở một trạm xăng và khóc”.

Khi ấy, danh tiếng của anh đã tăng lên theo cấp số nhân. Được Real Betis chiêu mộ khi mới ở tuổi thiếu niên, cầu thủ chạy cánh tinh quái này có trận đấu đầu tiên cho đội một Los Verdiblancos ngay sau sinh nhật tuổi 19. Với bản tính tinh nghịch cả trong lẫn ngoài sân cỏ, Joaquín không mất nhiều thời gian để thu hút sự chú ý của khán giả dù họ có phải cổ động viên Betis hay không.

Vòng chung kết World Cup 2002 tại Hàn Quốc và Nhật Bản là nơi mà những màn trình diễn của anh đã chạm đến các khán giả trên khắp thế giới. Dù vậy, nó đã kết thúc một cách chua chát. Ở vòng tứ kết trước Hàn Quốc, Joaquin tưởng mình đã kiến tạo nên bàn thắng vàng giúp Tây Ban Nha lần đầu tiên lọt vào bán kết một kỳ World Cup. Song, pha lập công đó đã bị trọng tài biên từ chối vì ông cho rằng trước khi Joaquin tạt cho Fernando Morientes ghi bàn, bóng đã đi ra ngoài sân. Tuy nhiên, băng hình sau đó cho thấy quyết định của trọng tài đã sai.

“Cứ như thể họ đang chọc chúng tôi phát điên lên vậy”, tiền vệ của Betis chia sẻ trên tờ AS sau mùa hè đó. Tình huống thực hiện luân lưu không thành công của anh ở loạt sút thứ 4 đã khiến Tây Ban Nha phải dừng bước.

Nhưng dù sao, tài năng của Joaquin vẫn được ngợi ca ở quê nhà, nhất là tại miền nam Tây Ban Nha. Sinh ra ở Cádiz, đấu bò là môn anh yêu thích từ khi còn nhỏ. Đến tận thời điểm này, anh tiết lộ là vẫn không thể gạt khỏi đầu ý nghĩ một ngày nào đó bước vào sân đấu. Nhưng chính mẹ là người đã thuyết phục Joaquín chuyển từ đấu bò sang bóng đá.

Cuối cùng, tất cả các khán giả đội bóng chủ sân Benito Villamarín hẳn đều rất vui khi Joaquin nghe theo lời khuyên của mẹ. Những màn trình diễn của anh trong màu áo xanh lá và trắng của Betis khiến anh được ca ngợi khắp nơi và có một vị trí trong đội tuyển quốc gia. Tại Euro 2004, tiền đạo cánh của Betis đá chính trong trận đấu quyết định vòng bảng với Bồ Đào Nha ở Lisbon, dù bàn thắng của Nuno Gomes đã đặt dấu chấm hết cho hành trình của La Roja ở giải đấu.

HLV trưởng Iñaki Sáez từ chức trong mùa hè ấy và Aragonés là người thay thế. Trong khi đó, ở cấp CLB Joaquin đang thi đấu dưới sự dẫn dắt của HLV thứ 6, ông Lorenzo Serra Ferrer. Dưới thời cựu HLV trưởng Barcelona, Betis vươn lên tầm cao mới và Joaquin cũng vậy.

Không phải một chân sút lợi hại, nhiệm vụ của Joaquin là cung cấp bóng và ngăn chặn đối phương tấn công ở bên cánh phải. Anh hoàn thành cả nhiệm vụ tấn công lẫn phòng ngự. Chính anh đã ghi 2 bàn trong trận hòa 3-3 với Barca ở cuối mùa giải 2004/2005 trong hành trình giúp Betis đoạt tấm vé lịch sử tham dự UEFA Champions League. Kết thúc mùa giải, Los Verdiblancos đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử đó.

Đầu tháng 7 năm ấy, Joaquin kết hôn với Susana. Trong lúc chờ cô dâu đến nhà thờ, chủ tịch Manuel Ruiz de Lopera của Betis đã đến cùng một vị khách đặc biệt. 1 tháng trước đó, HLV Serra Ferrer đã đưa Betis giành chức vô địch Copa del Rey thứ hai sau khi đánh bại Osasuna trong hiệp phụ trận chung kết diễn ra trên sân Vicente Calderón. Và vị chủ tịch mang theo chiếc cúp trong lễ thành hôn của Joaquín.

Sau khi không thống nhất được nơi sẽ đặt chiếc cúp, ông Lopera đặt nó ở giữa sân khấu. “Tôi đã kết hôn với chiếc cúp ở sau lưng. Mọi bức trong album đều có chiếc cúp ở phía sau”, vài năm sau chú rể nhớ lại.

Trở lại với sự nghiệp, dù nhận được những lời đề nghị hấp dẫn nhưng Joaquin ít khi bị dao động để “ly hôn” với tình yêu mang tên Betis của mình. Chelsea là một trong những CLB đã tiếp cận anh nhưng cầu thủ chạy cánh người Tây Ban Nha đã không đến gặp HLV José Mourinho dù cả hai phía đã hẹn nhau ở Seville.

“Tôi biết nếu mình đi, tôi sẽ đến Anh. Vì vậy tôi quyết định không đi. Sau đó tôi nói chuyện với Mourinho và xin lỗi. Sau đó ông ấy cảm ơn tôi. Ông ấy nói: ‘Tôi đánh giá cao sự thành thật của cậu vì cậu là cầu thủ bóng đá đầu tiên nói không với tôi’”, Joaquin sau đó tiết lộ.

Sau vòng chung kết World Cup 2006 tại Đức, Joaquín trở về Seville để tham gia vào một câu chuyện chuyển nhượng căng thẳng. Real Madrid đã liên lạc nhưng chủ tịch Manuel Ruiz de Lopera từ chối vì muốn nhiều hơn số tiền đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha đưa ra. Về phần mình, Joaquín thất vọng bởi giống như nhiều thanh niên Tây Ban Nha, anh cũng lớn lên cùng với việc theo dõi Los Blancos.

Cuối cùng, Valencia đạt thỏa thuận với Betis để chiêu mộ Joaquín với giá 18 triệu euro cộng thêm Mario Regueiro. Khi cầu thủ chạy cánh người Uruguay từ chối chuyển từ Valencia sang Betis, thương vụ bị trì hoãn. Cùng lúc đó, tức giận khi biết Joaquín tự lấy phần trăm hoa hồng phí chuyển nhượng, chủ tịch Lopera quyết định dạy cho cầu thủ của mình một bài học.

“Trong một cuộc đàm phán với Don Manuel, ông ấy bảo tôi rằng tôi sẽ không tới Valencia mà thay vào đó gia nhập Albacete, vì thế cuối cùng thì tôi cũng sẽ mặc áo trắng thôi”, Joaquin sau này tiết lộ trên kênh YouTube của mình. Vì vậy, tuyển thủ Tây Ban Nha buộc phải tới Albacete trong vòng 24 tiếng để tránh sự trừng phạt của Lopera. Cụ thể, Lopera đã sử dụng một điều khoản trong hợp đồng với Joaquin, theo đó cầu thủ chạy cánh này có thể được đem cho mượn đến bất cứ CLB nào nếu nó do Betis quyết định.

Và sau đó, anh chụp một bức ảnh ở sân vận động của CLB hạng 2 này trước khi trở về Seville. Song, anh không về nhà tay không. “Họ đưa cho tôi pho mát và dao”, anh bật cười. Cuối cùng, Joaquin gia nhập Valencia vài ngày trước khi thị trường chuyển nhượng đóng cửa trong khi Regueiro cũng ở lại.

Sau gần một thập kỷ rời xa Betis để khoác áo Valencia, Málaga và Fiorentina, Joaquin trở về nhà, trở về Benito Villamarín vào mùa hè năm 2015. Lúc này anh phải thích nghi với nhịp độ ngày càng nhanh của bóng đá hiện đại trong khi tốc độ của chính mình thì giảm sút do tuổi tác. Dù chỉ ra nước ngoài thi đấu trong 2 năm nhưng sự trở về của anh được chào đón ở khắp nơi.

Joaquin tiếp tục là đội trưởng Betis và chiếm một suất thường xuyên bên hành lang cánh phải. Song song đó, anh thường xuyên được mời lên các chương trình trò chuyện trên truyền hình. Trong chương trình Antena 3 nổi tiếng của đài El Hormiguero, anh đã được đề nghị thực hiện điều mà anh từng khẳng định là có thể thôi miên… gà.

Trước ống kính máy quay và các khán giả trường quay đang im lặng, cựu tuyển thủ Tây Ban Nha xoa bóp cổ con gà mái đến khi nó phải chịu sự kiểm soát của anh. Tất nhiên, bạn có thể tìm kiếm đoạn clip này trên internet nếu muốn giải trí hoặc tìm bí quyết thôi miên gà mái.

Các cầu thủ bóng đá thường là chủ đề của các video tổng hợp trên mạng xã hội. Bạn sẽ dễ dàng tìm kiếm trên YouTube những video Neymar thể hiện kỹ thuật cá nhân hay những pha bóng cực thô của Joey Barton. Song, với Joaquin sự chú ý chủ yếu tập trung vào những hành động hài hước bên ngoài sân cỏ.

Có một kênh YouTube tập hợp 14 video, trong đó mỗi cái kéo dài hơn 10 phút và không cái nào trong đó chiếu cảnh đội trưởng Betis chơi bóng. Thay vào đó, hầu hết các video kết thúc bằng cảnh nhân vật chính cười đắc ý hoặc vùi mặt vào vai đồng đội sau khi kể một câu chuyện cười.

Nhưng giá trị trên sân cỏ của Joaquín chưa bao giờ có thể bị xem thường, từ những ngày tuổi 20 cho đến bây giờ. Không tính vị trí thủ môn, trong số tất cả các cầu thủ trong lịch sử LaLiga, anh là người có số lần ra sân nhiều nhất. Và thủ quân của Betis có thể xô đổ kỷ lục của thủ thành huyền thoại Andoni Zubizarreta, người đang dẫn đầu lịch sử LaLiga về số lần ra sân, trước khi treo giày.

Tháng 12 năm 2019, anh trở thành cầu thủ cao tuổi nhất lập hattrick ở LaLiga. 3 bàn thắng vào lưới Athletic Bilbao hôm đó cũng là cú hattrick đầu tiên trong sự nghiệp của Joaquin. “Tôi không nghĩ điều này sẽ lại xảy ra”, anh chia sẻ hơi thẹn thùng sau đó. Đó là phần thưởng xứng đáng cho một sự nghiệp trường kỳ của một cầu thủ đẳng cấp.

Trong cuộc phỏng vấn với tờ El País vào năm 2016, Joaquin bày tỏ: “Tôi thoải mái những cũng nghiêm túc với công việc của mình. Tôi không trải qua 16 năm trong nhóm những cầu thủ ưu tú vì tôi là người hài hước. Đúng, tôi đã học cách làm công việc của mình một cách tự nhiên và luôn tận hưởng. Bóng đá là một sự nghiệp dành cho những người có được đặc ân”. 

>> Xem thêm: Keohay – Kèo nhà cái bóng đá trực tuyến hôm nay

Bài viết cùng chuyên mục