Người hùng thầm lặng với tình yêu bất diệt cho Chelsea

Ở Stamford Bridge, các ngôi sao cứ thế đến rồi đi đúng như bản chất của những “lính đánh thuê”. Tuy nhiên, có một trường hợp đặc biệt, đó là Carlo Cudicini, một con người thầm lặng nhưng chiếm trọn trái tim của những NHM The Blues trong suốt một thập kỉ gắn bó với CLB.

Người đặt nền móng cho thành công của Chelsea

Carlo Cudicini là một phần không thể thiếu trong việc xây dựng nền móng để Chelsea có được vị thế ngày hôm nay. Cudicini bắt đầu sự nghiệp của mình tại Stamford Bridge bằng một bản hợp đồng cho mượn từ đội bóng Italia vô danh, Castel di Sangro vào năm 1999 sau khi được Luca Marchegiani, thủ môn thuộc biên chế Lazio khi đó tiến cử cho HLV Gianluca Vialli. Tuy nhiên, anh cũng chẳng để lại ấn tượng ngay lập tức và chỉ được chiến lược gia đồng hương sử dụng vỏn vẹn 3 lần.

Dẫu vậy, Chelsea vẫn quyết định bỏ ra 300 nghìn bảng để mua đứt Cudicini vào năm 2000. Trong mùa giải đầu tiên với tư cách một cầu thủ thuộc biên chế Chelsea, Cudicini phải cạnh tranh với Ed De Goey, thủ môn người Hà Lan đã gắn bó với CLB từ năm 1997 cho suất bắt chính. Với thâm niên của mình, De Goey khiến Cudicini phải hết sức vất vả và cả hai cùng nhau chia sẻ khung gỗ suốt 38 vòng đấu. Đến mùa giải 2001/02, Cudicini đã bật hẳn lên và được NHM bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất mùa, minh chứng cho tầm quan trọng của anh đối với đội bóng. Mùa 2002/03, Cudicini thậm chí còn được công nhận là thủ môn hay nhất giải đấu khi giành danh hiệu Găng tay vàng cho người gác đền xuất sắc nhất Premier League.

Tuy nhiên, quãng thời gian tươi đẹp của Cudicini ở Chelsea sớm kết thúc. Để hiểu vì sao Cudicini là một người hùng thầm lặng của sân Stamford Bridge, tốt nhất nên nhìn lại hai điều anh làm tốt nhất trong quãng thời gian gắn bó với CLB phía Tây London.

Đầu tiên, Cudicini luôn được nhớ đến bởi khả năng bắt phạt điền rất tốt. Năm 2001, anh từng cản được 2 quả phạt đền trong một tuần khi khuất phục Kevin Phillips của Sunderland và Gary McAllister của Liverpool, chưa kể những pha cứu thua xuất thần trước hai tiền đạo hàng đầu giải đấu là Thierry Henry của Arsenal và Ruud van Nistelrooy của Manchester United. Vóc dáng có phần khiêm tốn với một thủ môn (cao 1m85) nhưng sự nhanh nhẹn và phản xạ khó tin như một chú mèo khiến anh rất khó bị đánh bại, cả ở những pha bóng mở lẫn các tình huống cố định.

Tính ra, Cudicini cản phá thành công 6 trong 12 quả phạt đền phải đối mặt khi ở Chelsea, một thông số hết sức tuyệt vời. Tuy nhiên, anh có lẽ sẽ được nhớ đến nhiều nhất với nhiệm vụ… làm nóng băng ghế dự bị cùng việc từ chối rời khỏi CLB đã làm nên tên tuổi của mình. Sau khi Jose Mourinho đến vào năm 2004, vị HLV mới người Bồ Đào Nha đã mua ngay Petr Cech về từ Rennes. Điều này báo hiệu cả kết thúc lẫn khởi đầu mới cho Cudicini trong khoảng thời gian dài sau đó.

Người hùng thầm lặng trên ghế dự bị

Ban đầu, cả hai cạnh tranh quyết liệt cho suất bắt chính trước khi Cech khẳng định mình là lựa chọn số 1 trong khung gỗ. Tuy nhiên, thay vì chuyển sang một đội bóng khác để tìm kiếm cơ hội ra sân trong đội hình xuất phát, thủ môn người Italia vẫn quyết định ở lại Chelsea. Trong 5 năm đằng đẵng, Cudicini hài lòng và hạnh phúc với một vị trí trên ghế dự bị. Cudicini còn bị xem là một kẻ không có khao khát chơi bóng khi tờ Telegraph cay nghiệt gọi anh là “cầu thủ ít tham vọng nhất thế giới” vào năm 2008.

Có thể nói việc gọi Cudicini là một người hùng thầm lặng không phải vì những gì anh làm được trên sân cỏ mà là bởi cái cách anh kiên nhẫn ngồi trên ghế dự bị của Chelsea, điều giúp ông chủ Abramovich không phải tiêu tốn một đống tiền cho những cầu thủ dự bị đắt đỏ. Kí ức cuối cùng về thủ môn người Italia ở Chelsea là phản xạ siêu đẳng từ chối cú dứt điểm của Dimitar Berbatov trong trận hòa 4-4 với Tottenham tại White Hart Lane mùa giải 2007/08.

Nhiều người vẫn nhìn thấy được ngay ở Cudicini là tài năng thiên bẩm, thứ mà anh luôn thể hiện khi có cơ hội. Nhưng những chấn thương đã cản trở Cudicini quá nhiều và anh không gặp thời khi Petr Cech, một trong những thủ môn xuất sắc nhất trong lịch sử Premier League, được Mourinho mang về.

Thật vậy, Cudicini từng có cơ hội chiếm lại vị trí trong khung gỗ khi Cech gặp chấn thương đầu trong trận gặp Reading hồi tháng 10/2006. Cudicini vào sân nhưng oái ăm thay, chính anh cũng phải rời sân trên cáng cũng ở trận đấu đó, thậm chí trong tình trạng bất tỉnh nhân sự với mặt nạ oxy. Hay ở mùa giải 2009, khi đã chuyển sang Tottenham, Cudicini có cơ hội khi Heurelho Gomes chấn thương. Nhưng vận rủi lại đeo bám khi anh gặp tai nạn và phải nằm viện 3 tháng đúng lúc đang có những màn trình diễn tốt. Khi tái xuất, anh lại rơi vào quên lãng.

Tuy nhiên, bất chấp những vấn đề của mình, Cudicini luôn ở đó và sẵn sàng gánh vác trách nhiệm mỗi khi HLV cần đến anh. Những NHM cũng luôn đánh giá cao Cudicini và với họ, anh là một sự lựa chọn khiến họ an tâm hơn bất cứ thủ môn dự bị nào khác mà Chelsea từng có, như Ross Turnbull và Henrique Hilario.

Cudicini có thể phải ngồi trên băng ghế dự bị trong phần lớn sự nghiệp của mình, nhưng anh vẫn sẽ được nhớ một cách trìu mến vì pha cứu thua trước Tottenham, giữ cho hi vọng giành danh hiệu của Chelsea được duy trì. Nếu có một thủ môn mà các CĐV Chelsea muốn đứng trong khung gỗ khi đội nhà bị thổi phạt đền vào phút 94, đó chắc chắn phải là Cudicini. Anh có thể chưa bao giờ được tỏa sáng với đúng tiềm năng của mình nhưng thực sự là một người hùng thầm lặng ở Stamford Bridge, một người đàn ông để lại nuối tiếc cho người hâm mộ dù chỉ ngồi trên băng ghế dự bị hàng tuần.

Kết thúc sự nghiệp cầu thủ trong màu áo Los Angeles Galaxy ở xứ sở cờ hoa xa xôi, Cudicini trở lại với bóng đá trên cương vị huấn luyện vào năm 2015 khi nhận lời làm HLV thủ môn đội U21 Cộng hòa Ireland. Dù vậy, tình yêu với Chelsea đã đưa anh trở lại vào tháng 7/2016 với vai trò đại sứ của câu lạc bộ. Đồng thời, với vốn hiểu biết của mình về The Blues, anh từng được HLV đồng hương Antonio Conte rồi sau đó là cả Maurizio Sarri lựa chọn làm trợ lý. Giờ đây, Cudicini đang là người phụ trách việc theo dõi dàn cầu thủ mà The Blues cho mượn ở các đội bóng trên khắp châu Âu, một công việc thầm lặng nhưng quan trọng chẳng kém gì vai trò trước kia của anh khi còn là cầu thủ.

Bài viết cùng chuyên mục