Quả bóng vàng 1997: Ronaldo độc nhất vô nhị

Lịch sử bóng đá thế giới có tên hai huyền thoại Ronaldo, nhưng Ronaldo phiên bản 1997 vẫn được đánh giá là “độc nhất, vô nhị” với biệt danh “Người ngoài hành tinh”.

Ở thời điểm đó, giới mộ điệu đã hoàn toàn cạn kiệt vốn từ để mô tả Ronaldo. Họ đã có vua bóng đá Pele, thánh Johan Cruyff, hoàng đế Beckenbauer… nhưng những biệt danh này thậm chí không đủ, hoặc không diễn tả chính xác những gì Ronaldo đã làm ở mùa giải đầu tiên và duy nhất cho Barcelona.

Đó là Ronaldo phiên bản hoàn hảo nhất, nhanh như linh dương, mạnh mẽ như sư tử, dẻo dai như báo đen, lạnh lùng như sói già… Với tất cả những gì bạn có thể tưởng tượng ra, Ronaldo đều có thể đáp ứng.

“Anh ấy có cơ thể hoàn hảo. Anh ấy như một nhân vật thần thoại. Tôi mê đắm Messi, tôi đã từng thi đấu nhiều năm với Ronaldo và ngưỡng mộ cậu ấy, Neymar hoàn toàn nổi bật, trong khi Ronaldinho là một dị nhân, nhưng bạn phải kết hợp tất cả bọn họ với nhau mới có thể tạo ra Ronaldo của mùa giải đó”. Để đánh giá chính xác những gì Ronaldo đã làm ở Barcelona 1996-1997 là điều không tưởng, và cách “lai ghép” của Quinton Fortune dường như giúp người ta hiểu rõ hơn về truyền thuyết “Người ngoài hành tinh”.

Ronaldo năm đó vừa tròn 20 tuổi, vừa chân ướt chân ráo đến Tây Ban Nha sau 2 năm “học việc” tại Hà Lan. Thế nhưng, anh đã cuốn phăng tất cả và tạo ra mùa giải cá nhân được xem là xuất sắc nhất lịch sử. Như chuyên gia bóng đá hàng đầu Sid Lowe mô tả, sân cỏ giống như bảng vẽ và Ronaldo đã pha trộn tốc độ, sức mạnh và các kỹ năng để tạo ra bức họa tuyệt vời nhất mà người hâm mộ bóng đá từng thấy.

Màn trình diễn của Ronaldo càng trở nên kinh điển hơn khi nó vực dậy cả một tập thể hỗn loạn. Mùa hè ngay trước đó, Barcelona chứng kiến cảnh HLV huyền thoại Johan Cruyff ra đi trong sự phẫn nộ. Mọi chuyện tồi tệ hơn với Barca khi họ bỏ lỡ tài năng trẻ Zinedine Zidane, người vốn đã đạt thỏa thuận với Cruyff. Trước sự bấp bênh của chiếc ghế HLV bỏ trống tại Camp Nou, Zidane quyết định đầu quân cho Juventus thay vì chờ đợi. Cộng đồng cule nổi điên, xứ Catalan chìm vào khủng hoảng.

Người kế nhiệm Cruyff, Bobby Robson hiểu rằng ông phải nhanh chóng hành động, xoa dịu đám đông bằng một bản hợp đồng lớn thay thế Zidane. Robson và các cộng sự quyết định chọn Ronaldo Luís Nazário de Lima, một cái tên trẻ măng đang gây sốt tại PSV. May mắn cho Robson và ban lãnh đạo Barca, họ đã có được quyết định trên cả tuyệt vời.

Ronaldo chỉ mất 6 phút để chứng minh tại sao Barcelona lại mạo hiểm phá kỷ lục thế giới để đưa anh về Camp Nou. Nhận bóng trong thế xoay ngang về khung thành Atletico, Ronaldo loại bỏ 2 đối thủ trong tích tắc trước khi sút xa hạ gục Jose Molina. Barca dễ dàng giành Supercopa de España và đây mới chỉ là khởi đầu. Từ đó, Ronaldo bùng nổ. Có người hài hước ví von xem Ronaldo chơi bóng giống như xem một trận đấu quần vợt. Họ phải ngoẹo cổ sang trái, sang phải liên tục khi Ronaldo nhận bóng, đi bóng, ghi bàn rồi vô tư chạy bộ về vạch giữa sân.

Thực tế, Ronaldo đã tịt ngòi trong 2 trận đầu tiên tại La Liga, nhưng anh có đến 12 bàn thắng chỉ sau 11 trận đấu, với cú hat-trick nổi tiếng vào lưới Valencia. Andoni Zubizarreta tội nghiệp đã có 90 phút ám ảnh nhất sự nghiệp bắt bóng. Valencia của HLV huyền thoại Luis Aragonés đã làm mọi cách để bít khoảng trống trên sân, nhưng họ bất lực, bởi lẽ Ronaldo thậm chí không cần khoảng trống. Anh đơn giản là đẩy bóng qua những kẽ hở nhỏ nhất và lướt đi, bỏ lại các hậu vệ phía sau lưng trước khi găm trái bóng vào hai góc khung thành.

Đó là phong cách ghi bàn yêu thích của Ronaldo thời trai trẻ, giống như việc anh tự tin đảo chân mỗi khi đối mặt thủ môn. Tất cả đều hoàn hảo và khi Ronaldo vận hành đúng cách, lưới của đối thủ rung lên là điều không thể tránh khỏi.

Vào cuối mùa giải, Ronaldo có tổng cộng 34 bàn thắng tại La Liga, nhiều hơn 9 bàn so với người đứng thứ hai trong cuộc đua giành Pinichi. Đáng tiếc, màn trình diễn tuyệt đỉnh của Ronaldo không đủ giúp Barca vượt qua Real Madrid của Fabio Capello. Sau cùng, một cá nhân xuất chúng cũng không thể đánh bại một tập thể vững mạnh? Có lẽ là vậy, nhưng cá nhân Ronaldo vẫn luôn được công nhận và tôn sùng. Quả bóng vàng 1997 cùng một loạt giải thưởng khác chứng minh cho điều này.

Tính trên mọi đấu trường, anh đã ghi được 47 bàn thắng chỉ sau 49 trận đấu, kỷ lục chưa từng có của Barca vào thời điểm đó. Kỷ lục này tồn tại gần 15 năm trước khi bị Lionel Messi xô đổ vào năm 2011. Cho đến bây giờ, dẫu Messi, Cris Ronaldo hay một số tiền đạo khác đã và đang ghi bàn với số lượng không tưởng, ký ức về Ronaldo – người ngoài hành tinh năm nào vẫn vẹn nguyên.

Bài viết cùng chuyên mục