Zidane – Bước catwalk thần thánh của “gã Quái vật”

Không sở hữu dáng vẻ thanh thoát như Johan Cruyff nhưng cũng như huyền thoại người Hà Lan, Zinedine Zidane chơi bóng bằng cái đầu thiên tài được hỗ trợ bởi đôi chân nghệ sĩ. Và đôi khi, cũng “chơi bằng đầu” theo đúng nghĩa đen…

Lớn lên trên vùng đất tội phạm và bóng đá của nắm đấm

Nếu có một lần nào bạn đến Marseille và lạc vào nơi có tên La Castellane, đó hẳn sẽ là một trải nghiệm khó quên, bởi sự đáng sợ hơn là điều gì đó lãng mạn như những bài thơ tình của nước Pháp. Điều đầu tiên bạn sẽ nhận thấy khi đến La Castellane là những chiếc xe tải của cảnh sát xếp hàng dọc đường. Những tòa nhà màu be với chiếc cửa sổ hẹp khiến chúng trông giống như một pháo đài bất khả xâm phạm. Bên trong, tránh xa những con mắt tò mò, các đường dây ma túy đã thiết lập như một kiểu siêu thị. Thế nên, ngoài những người đến mua, nếu không có việc gì, chẳng ai muốn đặt chân đến đây.

Nhưng đó lại là nơi sinh ra và lớn lên của một trong những huyền thoại bóng đá thế giới. Người mà đôi chân là đại diện cho vẻ đẹp thiên thần với những bước catwalk mang thương hiệu riêng, nhưng cũng sẵn sàng trở nên “gồ ghề” như sự phản chiếu cho cuộc sống ở nơi dữ dằn bậc nhất đất nước hình lục lăng. Zinedine Zidane!

La Castellane là một khu phố thuộc quận 15 của Marseille, với những điểm tiêu biểu nhất là nạn thất nghiệp, buôn bán ma túy, mại dâm và buôn lậu vũ khí.

Một ngày nửa cuối tháng 6/1972, cậu út trong gia đình 5 anh chị em được sinh ra với cái tên Zinedine Yazid Zidane có gắn với yếu tố Ả-rập (mà sau này, ông luôn nói với niềm tự hào). Mọi người ở nhà chỉ gọi là Yazid.

Trên những con phố đầy rẫy tội phạm và bạo lực, Zidane cùng lũ trẻ trong khu phố lớn lên cùng quả bóng. Bóng đá là giải trí nhưng tại Place Tartane – nơi được gọi là quảng trường của khu phố, hay những con phố gồ ghề, sức mạnh và những nắm đấm đại diện cho luật lệ. Nhưng chàng Zidane nhỏ không sa đà vào đó nhờ sự giáo dục nghiêm khắc của gia đình – một kiểu giáo dục quân sự.

Có cho riêng mình một góc nhìn khác, lớn lên cùng hình ảnh của những thần tượng chơi bóng ở CLB Olympique Marseille như Jean-Pierre Papin, Enzo Francescoli và Blaz Sliskovic, Zidane hiểu rằng, bóng đá là con đường đưa mình và gia đình thoát khỏi cuộc sống ở nơi này.

10 tuổi là thời điểm Zidane bắt đầu cuộc hành trình của mình, với một CLB địa phương, US Saint-Henri. 1 năm rưỡi sau, ông đến SO Septèmes-les-Vallons và được CLB Cannes để ý năm 14 tuổi.

Sau 3 năm ở đội trẻ, Zidane chính thức ra mắt đội 1 của Cannes năm 1989… Rồi Bordeaux, Juventus, Real Madrid được xen giữa màu áo Lam của đội tuyển Pháp, Zidane đi trên con đường lịch sử.

Dấu ấn riêng có

Nếu nhìn vào những thần tượng thuở nhỏ của Zidane, người ta có thể hiểu vì sao ông có lựa chọn cho phong cách chơi bóng rất riêng của mình. Từ Pháp sang Italia rồi tới Tây Ban Nha, bất cứ nơi nào Zidane đi qua đều được ví như một show diễn. Mỗi sân bóng trở thành một sàn diễn để rồi, cũng như huyền thoại Johan Cruyff được giới chuyên môn gắn với khái niệm “Cruyff turn”, Zidane được ưu ái dành riêng hình ảnh “catwalk” vốn quen thuộc với giới mẫu thời trang.

Đôi chân Zidane đẹp uyển chuyển như vậy, được điều khiển bởi một bộ não thông minh. Đẹp mỹ miều để rất, rất nhiều tên tuổi lớn của bóng đá thế giới nói về tiền vệ người Pháp bằng những mỹ từ, những cách diễn tả đẹp nhất, cao sang nhất.

Trong vô số những lời nhận xét, có lẽ nhiều người sẽ nhớ câu nói của Sir Alex Ferguson, như hình ảnh tiêu biểu về những gì Zidane có thể làm được: “Với Zinedine Zidane và 10 khúc gỗ, tôi sẽ vô địch Champions League”.

Ai cũng biết vô địch Champions League khó khăn thế nào!

Ngay cả cách HLV người Brazil, Carlos Alberto Parreira, ví von về Zidane như “quái vật” cũng là một kiểu đẹp khác thường. Nói tới Brazil, minh chứng cho sự siêu việt của Zidane là trận đấu giữa đội tuyển Pháp và đại diện Nam Mỹ ở vòng tứ kết World Cup 2006.

Ở Frankfurt (Đức), Brazil có những tên tuổi như Ronaldo, Ronaldinho, Kaka, Roberto Carlos, Robinho nhưng không một ai chạm được đến đẳng cấp của Zidane. Những pha bóng cực kỳ tinh tế và như múa của một nghệ sĩ bậc thầy biến các ngôi sao áo vàng trở thành những cậu học trò, sân WM trở thành một lớp học với 48.000 người dự khán và hàng triệu người theo dõi qua truyền hình.

“Nửa quỷ dữ” của một huyền thoại

Zidane đem đến cho người Brazil bài học về bóng đá nghệ thuật, nhưng thật không may, như tất cả đều đã biết, giải đấu đã kết thúc theo cách đáng buồn với huyền thoại. Cú húc đầu vào ngực Marco Materazzi khiến Zidane nhận thẻ đỏ trực tiếp rồi sau đó Pháp thất bại trước Italia trên chấm 11m…

Zidane quyết định giải nghệ và xác nhận rằng, sẽ không thay đổi quyết định giống như khi tuyên bố chia tay Les Bleus sau thất bại ở Euro 2004 rồi trở lại vào tháng 9/2005.

Nhìn vào sự nghiệp của Zidane, rất nhiều người sẽ nghĩ rằng, con đường ông đi qua quá đẹp đẽ, quá thuận lợi. Kể cả khi đã trở thành HLV. Zizou có tất cả những gì mà một cầu thủ mong muốn, khát khao, từ danh hiệu cá nhân cho đến tập thể, có thể xếp dài như một bảo tàng.

Cũng vì thế, sẽ có người nghĩ số phận ưu ái Zidane. Tuy nhiên, trên thực tế, Zidane có thể là hình mẫu về ý chí và đam mê nhưng kể từ khi quyết định được con đường và cuộc sống của mình, ông lại có vấn đề trong việc kiểm soát cảm xúc.

Như đã nói, Zidane nhận được sự giáo dục nghiêm khắc, không bị sa đà vào những màn ẩu đả trong các trận bóng đường phố. Khi đến US Saint-Henri, dù bị đối thủ hay đồng đội trêu chọc về gốc gác Algeria, Zidane vẫn có thể bỏ ngoài tai.

Nhưng năm 18 tuổi, khi mới đến Cannes, Zidane đã sẵn sàng đấm vào mặt những kẻ xúc phạm nguồn gốc của mình.

Nhiều người có thể ngạc nhiên nhưng trên thực tế, trong sự nghiệp của mình, Zidane nhận đến 14 thẻ đỏ. Thẻ đỏ đầu tiên là khi chơi cho Bordeaux, ở trận đấu vào tháng 9/1993. Mặc dù Marcel Desailly có thể đã hành động trước với một cú cùi chỏ, Zizou đã đáp lại bằng cách đấm vào mặt người mà sau này là đồng đội ở đội tuyển Pháp và cùng nhau chiến thắng tại World Cup.

5 năm sau, kỳ World Cup trên sân nhà, Zidane trở thành cầu thủ Pháp đầu tiên bị đuổi ở một trận đấu tại VCK, sau khi giẫm lên Fuad Anwar của Saudi Arabia. Sau đó, mùa giải 2000/01, Zidane nhận án treo giò 5 trận sau cú húc đầu vào Jochen Kientz của Hamburg. Cú húc mạnh đến mức Kientz bị gãy xương gò má và bị chấn động, cần đến hơn 1 tháng mới hồi phục.

Trước khi điền tên vào vụ chuyển nhượng kỷ lục từ Juve sang Real Madrid năm 2001, Zidane đã có đến 10 tấm thẻ đỏ.

Không nghi ngờ gì, Zidane là một nhân vật phi thường, khiêm tốn và thông minh, vì cách chiến đấu với nghèo đói để trở thành một trong những cầu thủ bóng đá vĩ đại nhất mọi thời đại, nhưng đúng là cũng có mặt tối bên trong yếu tố nghệ thuật. Mặt trời cũng chỉ soi sáng được một nửa trái đất…

Nếu nhìn về nơi Zidane được sinh ra và lớn lên, có thể hiểu rằng, một phần của ý thức phản kháng đã tồn tại bên trong con người ông và sẽ bùng phát ở thời điểm nào đó. Với một cá tính hiền lành, cục cằn, sức chịu đựng có thể được đặt ra giới hạn trước những thách thức hay trò bẩn trên sân cỏ. Nhưng xúc phạm thì chẳng cần một giới hạn nào cả. Chỉ đơn giản là không được phép!

Bài viết cùng chuyên mục